Mênh mang phố núi con đường thông nghiêng
Ngày về phố lạ như quen
Dốc thông quấn quýt xanh miền cỏ hoa
Người đi mấy độ sương sa
Len trong nỗi nhớ vàng hoa dã quỳ
Người về kết tóc vu quy
Trăm năm còn có nhu mì là em!
Ngỡ ngàng một thoáng Prenn
Có người sơn nữ bỏ quên lối về
Ước gì phố lạ thành quê
Mà nương câu hát say mê, theo người.
CHÂU THU HÀ